Tướng do tâm sinh: Luận bàn về cách thay đổi vận mệnh.
Bên ly trà nóng, câu chuyện của tôi và cô bạn đối diện ngẫu nhiên chuyển hướng xoay quanh chủ đề bói toán. Cô gái tuổi đời sắp chạm đầu ba chìa cho tôi bàn tay phải, nhưng chỉ nhận lại được một nụ cười:
““Gấp gọn” bàn tay của cậu vào đi, hoặc là dùng nó để cầm ly nước mà uống”-Tôi cất lời.
“Nhưng tớ nghĩ là Quân biết về lĩnh vực này?”
“Ngành dự đoán học đa dạng hơn cậu tưởng nhiều đấy. Những Người-Tiên-Tri có thể sử dụng muôn vàn cách thức để nói cho cậu nghe về quá khứ và tương lai của cậu. Trên TV ngày xưa cậu sẽ hay thấy hình ảnh những phù thủy đưa ra dự đoán bên quả cầu pha lê; ông thầy Tàu xúc những đồng xu để luận giải theo Kinh dịch. Gần gũi hơn, cậu sẽ hay thấy những lá số tử vi, bộ bài Tây và ta phải chọn một vài lá bất kỳ…Việc xem chỉ tay, nét mặt như cậu đang hình dung cũng là một bộ môn Tiên tri. Nhưng tớ thì không có chuyên môn về mấy đường kẻ này, tớ chỉ biết đủ để nói với cậu rằng cũng không cần quá tin làm gì cho đau đầu”.
Bởi vì nhờ đi học, tự đọc sách cũng như lắng nghe nhiều câu chuyện, tôi biết được một điều như thế này: Cho dù có là những bậc cao nhân giỏi về khoản tướng số lắm, thì họ cũng phải dặn người đến xem rằng: Sau từ sáu đến bảy tháng, hãy nên đi xem lại! Những người chưa hiểu chuyện lại nghĩ ông thầy bói kia muốn làm tiền, cố tình dẫn dụ người xem quay lại để “đào mỏ” thêm. Nhưng thực ra không phải, tướng số nói chung và đường chỉ tay nói riêng vốn dĩ chỉ tồn tại “tương đối cố định” trong vòng khoảng sáu-bảy tháng, sau đó sẽ lại thay đổi. Điều này được lý giải bởi ngày qua ngày, những việc ác-thiện của mỗi người tạo nên sẽ thay đổi chính vận mệnh của họ. Tướng số, do đó, không hề cố định, mà biến đổi linh hoạt tùy theo hành động tốt xấu của con người.
Nhiều người bạn than phiền với tôi rằng tại sao họ luôn nỗ lực mà vẫn mãi nghèo, mãi khổ. Trong khi nhiều người xấu lại vẫn mãi nhởn nhơ, vui sướng. Tôi hết sức chia sẻ và thông cảm với họ, nhưng thực tế có một điểm mà họ chưa hiểu hết:
Nếu đã tin vào thuyết nhân quả, hẳn nhiều người cũng đồng tình với chuyện luân hồi: Mỗi người đã trải qua rất nhiều kiếp (Tôi đã luôn thích lời nhạc của Trịnh Công Sơn: “Không có đâu em này/Không có cái chết đầu tiên/Và có đâu bao giờ/Đâu có cái chết sau cùng”). Mỗi kiếp lại tích thêm nhiều công-tội, có khi nhân quả chưa “tất toán” xong đã lại qua một kiếp người mới, và ở đây lại tiếp tục miệt mài với bài toán cộng, trừ.
Cũng bởi thế mà có những người sinh ra đã giàu có, lại có người mãi vất vả mà vẫn nghèo. Nhưng câu chuyện nhân quả không chỉ đơn giản ở khía cạnh giàu-nghèo, mà là việc gieo nhân ở đâu thì sẽ gặt quả ở đấy: Tình cảm, Gia đình, Công danh…đủ cả. Sự đan xen chằng chịt này dẫn đến việc vì sao một vị Giám đốc có thể rất thành đạt trong sự nghiệp nhưng lận đận với nhiều đời vợ, còn anh nông dân chân lấm tay bùn kia lại vợ hiền con thảo, anh em lúc nào cũng no đói có nhau. (Và điều đó cũng giải thích vì sao đường chỉ tay mỗi người khác nhau, có người rất đơn giản-có người rất chằng chịt, tướng mặt, mũi…con người lại càng khó. Với bộ môn Tiên tri này, phải những người thực sự kinh nghiệm và trải qua rất nhiều năm nghiên cứu mới có thể hiểu tương đối được).
Quá trình học Triết học dạy tôi rằng: Khi đã đủ về lượng thì sẽ dẫn đến sự biến đổi về chất, còn đối với thuật ngữ của “ngành Tiên tri”, tôi sẽ gọi nó là “Khi vận đến” hoặc “Khi gặp thời”. Chẳng bởi vậy mà Khương Tử Nha đã phải đợi tới 70 tuổi để được dấn thân vào chiến trường, và chỉ được cấp đất làm vua nước Tề khi đã ngoài…trăm tuổi. Gia Cát Lượng thì thiếu may mắn hơn, sự chỉ huy thiên tài của ông là không đủ để nhà Hán giữ lấy đại nghiệp, cuối cùng thiên hạ Tam Quốc đều quy về tay Tấn Vũ Đế cả.
Và đó lại chính là vấn đề của người đời gặp phải, chúng ta chỉ thấy vì sao người hung ác vẫn giàu sang, phè phỡn…trong khi người hiền lương lại cứ gặp hoạn nạn, khó khăn. Đó là bởi “nghiệp” cũ chưa trả hết, “nhân” mới quá ít hoặc chưa có hiệu lực. Nếu cả đời ta cố gắng không đủ, sống một cuộc đời bình bình…thì cùng lắm cũng chỉ “hóa giải” được những vận hạn nhỏ, cuộc sống vì thế không có gì thay đổi nhiều. Nhưng tôi vẫn hay kể cho bạn bè mình nghe về câu chuyện đăng đầy trên mặt báo: Những quan tham Trung Quốc bị tử hình vì tham nhũng. Nhà họ không có tiền để mời thầy xem vận ư? Không có tiền để dâng cúng lễ “giải hạn” ư? Nhưng một khi hạn đã tích đủ, vận may không còn…họ sẽ phải trả hết mọi nghiệp nặng trong kiếp đời này. Và ngược lại, nếu cả đời ta cố gắng góp nhặt những việc làm tốt, biết nhẫn nhịn những điều dữ…thì cái nhân to lớn ấy sẽ khiến đường ray vận mệnh rẽ sang một hướng mới: Tâm sáng hơn, tướng mạo đẹp hơn, và cuộc đời thay đổi. Tôi từng nghe những người làm nhiều việc thiện, xung quanh thân mình sẽ tỏa ánh hào quang; Còn những người hay làm việc bất nghĩa sẽ có khói đen và sát khí bao quanh người. Cổ nhân dạy như vậy, thực tâm chưa có điều kiện kiểm chứng, nhưng tin rằng điều ấy đúng.
Như vậy, có thể thấy, tướng không cố định, tướng tùy theo hành động, tâm niệm của con người mà thay đổi. Nếu tướng xấu mà biết làm các điều lành, việc tốt thì dần dần tướng xấu sẽ thay đổi thành tốt. Nếu có tướng tốt lại kiêu ngạo làm nhiều điều tồi tệ, rồi cũng sẽ trở thành xấu. Cái thời hạn “sáu, bảy tháng” kia âu cũng là khoảng thời gian vừa (tạm) đủ để một người tích được đủ “nhân” giúp chuyển biến (tương đối rõ) vận mệnh/tướng mạo theo chiều hướng trở nên xấu hay tốt đi.
Vậy cá nhân tôi trộm nghĩ, sống trên đời, chẳng nên quá bận tâm đến chuyện tướng mạo của mình tròn hay méo. Người xem có thể không đúng và tướng mạo thì tuyệt nhiên càng có thể thay đổi theo thời gian. Thay vào đó, người người đều nên lựa chọn trở thành người tốt-làm nhiều việc thiện. Bởi giả sử có tướng xấu thì làm việc thiện sẽ giúp chuyển hóa thành tướng tốt, và nếu đã có tướng tốt mà làm thiện thì tướng càng tốt thêm. Như vậy, dù tướng số xấu hay tốt, làm việc thiện vẫn là điều hơn cả. Có chi đâu mà phải hồ nghi cho lắm nhỉ?