Thiên lý nhãn là có thật

Tôi đã phải dừng xe gấp, tấp vào lề, và quay đầu lại khi nhìn thấy chú. Đại đa số trường hợp thì việc phải dừng xe quay đầu vốn chẳng dễ chịu gì cho lắm. Nhưng với tôi, điều ấy-lúc ấy là thực sự cần thiết, bởi sự quan tâm và lòng trắc ẩn. Người đàn ông đã ở tuổi trung niên ấy dò dẫm cây gậy trên đường, rất chậm và cẩn thận, thi thoảng lại gặp khó khăn bởi những chiếc xe máy để kín trên vỉa hè. Và phải quay đầu lại thì tôi mới biết chú bán tăm-với tiếng rao rành mạch, nhưng yếu ớt. Điều ấy cũng lý giải cho tôi vì sao con người không thể nhìn đường ấy lại đi một mình.
Tôi dẫn đường cho chú tránh khỏi chỗ xe đang xếp kín trước mặt. Nhẹ nhàng hỏi chú rằng tăm bán giá thế nào, và cầm sẵn tờ hai chục. Vốn dĩ không có ý định mua tăm, nhà có thể thiếu thứ gì chứ tăm thì….Biếu được chú đồng nào kể như lá rách được đùm thêm từng ấy. Nhưng chú nhất quyết không nhận, dúi vào tay tôi thêm hai bịch bông. Hai bên nói chuyện thêm được một lúc rồi chú lại sải bước đi.
Cái sự kinh doanh của con người ấy, bỏ ngoài lòng trắc ẩn, thì có lẽ chủ yếu phụ thuộc vào niềm tin. Khách đưa tiền và nói bao nhiêu thì biết bấy nhiêu, chứ kể cũng khó phân biệt được. Đến cái đứa mắt sáng đang viết mấy dòng trạng thái này, có hôm rút ví giữa ánh đèn đường lờ mờ lúc 11h tối để trả tiền mua đồ, còn phải căng mắt ra nhìn để phân biệt giữa tờ 500 ngàn và tờ 20 ngàn nữa là!
Nhưng chú vẫn đi, vẫn tin và vẫn mạnh mẽ tự buôn bán để nuôi sống bản thân mình, và tuyệt nhiên không màng đến sự thương hại. Đó cũng xem như là tấm gương và bài học sâu sắc cho một người lành lặn như tôi vậy: Chỉ cần quyết tâm theo đuổi và thực hiện những điều mình mong muốn, tất sẽ đạt được thành quả dù khó khăn có đến đâu, hạn chế tới nhường nào. Mà đơn giản dễ hiểu nhất là thôi kêu ca về khó khăn, cố gắng tìm giải pháp tốt nhất cho công việc mình đang làm.
Cái cách chú ấy cầm cây gậy, thoạt nhiên làm tôi nhớ đến Tôn Hành Giả. Thôi thì kiếp này có khó khăn, nhưng cứ vững bước đi tiếp để sống lương thiện, tất có ngày thỉnh được kinh Trời, phúc ấm theo xuân tràn về.
Bởi vì người có tâm, ắt Trời xanh chẳng phụ. Mỗi người lương thiện, tôi tin chắc đều sẽ có một thiên lý nhãn soi đường như vậy!